Trong văn học, nghệ thuật Vạc_Phổ_Minh

Danh sĩ người xứ Đông Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491–1585), sống thời Lê–Mạc, đồng thời là một cư sĩ tự nhận (Bạch Vân am cư sĩ), trong một lần qua vùng Sơn Nam Hạ vãn cảnh chùa Phổ Minh chừng hơn một thế kỷ sau loạn giặc Minh xâm lược qua đi, đã để lại bài thơ thất ngôn bát cú Du Phổ Minh tự được đưa vào tập thơ chữ Hán Bạch Vân am thi tập do chính ông đề tựa:

Du Phổ Minh tự (phiên âm Hán-Việt)

Loạn hậu trùng tầm đáo Phổ Minh,Viên hoa dã thảo cựu nham quynh.Bi văn bác lạc hoà yên bích,Phật nhãn thê lương chiếu dạ thanh.Pháp giới ưng đồng thiên quảng đại,Hương nhân do thuyết địa anh linh.Liêu liêu cổ đỉnh kim hà tại?Thức đắc vô hình thắng hữu hình.

Thăm chùa Phổ Minh (dịch nghĩa)

Sau khi loạn lạc lại tìm đến chùa Phổ Minh,Vẫn hoa vườn cỏ nội với cửa đá cũ.Văn bia mờ nhạt hoà trong làn khói biếc,Mắt Phật lạnh lùng soi thấu đêm thanh.Pháp giới phải ngang với tầm rộng lớn của trời,Người làng vẫn nói đến sự anh linh của đất.Vắng vẻ lặng lẽ, vạc xưa nay còn đâu?Thế mới biết vô hình vẫn thắng hữu hình.